Giờ nhớ lại, anh bảo đó thực ra là cuộc giải cứu thiếu nữ bị lừa bán, giống như mẹ anh ngày trước. Thế rồi, số phận đẩy đưa đã giúp họ vượt qua khó khăn, cùng xây dựng hạnh phúc giản dị trong chuỗi ngày lưu lạc.
Nhân duyên kỳ ngộ
Thời gian sống với bố dượng người Trung Quốc, Quân được đối xử khá tốt. Ngày ngày, Quân đi làm thuê làm mướn, tích cóp từng đồng dành dụm cho tương lai. Cuộc sống cứ thế trôi đi. Thấm thoát, anh đã ở lại xứ người được gần 5 năm trời. Và rồi, duyên số cũng đã đưa Quân gặp được người con gái cùng cảnh ngộ với mẹ mình trước đây. Năm 1993, anh được một người trong khu làng cho biết: “Có một nhóm phụ nữ Việt Nam bị bán sang đây. Hiện, họ đang sống ở trong ngôi nhà ở cuối làng. Trong đó, một cô gái không chịu lấy ông già 80 tuổi nên bị nhốt và đánh đập dã man”.
Sau khi tìm hiểu, Quân mon men tìm tới ngôi nhà mà cô gái đang bị giam giữ để tìm cách tiếp cận. “Khi nhìn qua khe cửa của căn nhà lụp xụp, tôi thấy một cô gái chừng 20 tuổi, thân thể tiều tụy vì bị hành hạ nhiều ngày trời. Lúc đó, trong lòng tôi dâng lên niềm thương xót”. Ý nghĩ cứu cô gái bất chợt lóe lên, Quân tự nhủ: “Cùng là người Việt Nam, mình không thể làm ngơ khi thấy đồng hương khổ sở như vậy”.
Hạnh phúc giản dị của anh Quân – chị Tuyền
Những cuộc trò chuyện ngắn ngủi qua khe cửa diễn ra một cách lén lút sau đó. Qua giới thiệu, anh biết chị tên Tuyền (SN 1974), quê ở Bắc Giang. Hoàn cảnh gia đình nghèo khó, chị phải bỏ học sớm đi làm thuê kiếm tiền giúp bố mẹ. Một hôm, có người hàng xóm rủ chị và ba cô gái khác sang Trung Quốc gánh hàng thuê về Việt Nam và hứa hẹn sẽ trả thù lao thỏa đáng. Nghe những lời dụ dỗ ngon ngọt, những cô gái trẻ đã nhẹ dạ cả tin vào bọn người xấu kia. Họ không hề biết rằng, mình sắp trở thành nạn nhân của bọn buôn người.
Sang đến nơi đất khách quê người, bốn cô gái mới tá hỏa vì hàng chẳng thấy đâu, trong khi thái độ của người hàng xóm đột ngột thay đổi. Khi những cô gái thắc mắc, họ lập tức bị mắng nhiếc rồi nhốt vào trong một ngôi nhà tại một làng heo hút của tỉnh Quảng Đông (Trung Quốc). Đến lúc này, các cô gái trẻ mới biết rõ mình đã bị lừa. Qua vài ngày sau, Tuyền và những cô gái khác bị bọn “tú bà” đem giao bán cho đám đàn ông Trung Quốc đang cần “cưới vợ”. Những kẻ buôn người dùng vũ lực đe dọa, buộc các chị phải ngoan ngoãn nghe lời. Ba cô gái đi cùng chị vì sợ bị đòn nên chấp nhận bị bán cho đàn ông Trung Quốc.
Riêng chị Tuyền, người có nhan sắc nhất, được một ông già 80 tuổi trả rất nhiều tiền. Tuy nhiên, chị kiên quyết không chịu bán mình. Vì “cứng đầu”, chị Tuyền bị bọn chủ đánh đập, bắt nhốt rồi sau đó ép phải làm việc quần quật suốt ngày đêm, bất kể nắng mưa. “Sau những lần gặp gỡ nói chuyện, tôi dã nảy sinh tình cảm với cô gái này. Ngẫm lại, chính bản thân tôi cũng xuất phát trong hoàn cảnh khổ cực nên hiểu được những gì Tuyền đang nếm trải. Hơn ai hết, tôi muốn cứu cô ấy thoát khỏi cuộc sống khổ nhục. Tuy nhiên, để cứu Tuyền thì tôi phải có môt khoản tiền chuộc thân trả cho bọn buôn người. Ngặt nỗi, thời gian ở lại Trung Quốc chưa lâu, số tiền tôi tích cóp được chưa đáp ứng được 1/10 yêu cầu của bọn chúng. Nhưng lần lén lút đến an ủi, động viên, tôi chỉ biết nói với Tuyền ráng chịu đựng, nhẫn nhục”, anh Quân tâm sự.
Làm thuê 1 năm mới đủ tiền chuộc người yêu
Suốt quãng thời gian trò chuyện tâm tình, chị Tuyền đã cảm phục tình cảm của chàng trai người Việt dành cho mình. Hai người cũng đã trao cho nhau những lời thề non hẹn biển. Thế nên sau đó, từng có lần bị bọn buôn người bắt ép, chị dã phản ứng bằng cách đập đầu vào góc tường tự tử. Thấy không thể ép buộc, chúng tiếp tục đánh đập cô gái dã man, buộc phải lao động quần quật. Nhìn thấy người yêu bị đánh đập, hành hạ, Quân vô cùng xót xa. Từ đó, bất kể ngày mưa hay ngày nắng, anh cũng dậy từ sớm, cặm cụi làm việc kiếm tiền, mong sớm chuộc người con gái mình yêu thương trở về.
Tuy nhiên, số tiền chuộc mà bọn buôn người đưa ra quá lớn, Quân không phải một sớm một chiều mà kiếm đủ được. Nhưng mỗi khi nghĩ về người yêu, anh lại có thêm động lực để cố gắng làm việc. Chàng trai trẻ không hề ngần ngại đi làm thuê từ sáng sớm đến tận đêm khuya. Ban đầu, Quân chỉ đi làm thuê ở xưởng. Công việc của anh là mang vác đồ lên xe và vận chuyển đến những nơi khác. Thế nhưng, số tiền đó kiếm được quá ít ỏi, anh thầm tính nếu tiếp tục làm việc tại đây thì phải mất 4, 5 năm nữa mới đủ tiền chuộc người yêu. Xót xa khi nghĩ đến cảnh cô phải chịu đựng đòn roi cho từng ấy thời gian, Quân nung nấu quyết tâm sẽ cứu cô trong thời gian ngắn nhất. Chính vì vậy, ngoài việc làm tại xưởng, Quân còn nhận thêm việc mang vác thực phẩm giúp các thương buôn ở khu chợ đầu mối đầu làng vào ban đêm. Có những hôm gắng gượng làm việc rồi mang vác những bao tải quá nặng, anh ngã quỵ tại chỗ. Nhưng nghĩ đến chị Tuyền, Quân lại gượng dậy, tiếp tục làm việc.
Một năm ròng rã trôi qua, anh Quân cũng đã kiếm đủ số tiền để chuộc lại chị Tuyền. Anh đã mua được người con gái đó với giá 3.000 tệ - một số tiền rất lớn thời điểm bấy giờ, nhất là với một chàng trai nghèo chỉ sống bằng nghề làm thuê, làm mướn. Và khi cứu được cô gái ra, anh đã quyết định ngỏ lời cầu hôn. Giữa đất khách quê người, trong hoàn cảnh không thể tồi tệ hơn, chị biết mình may mắn lắm mới gặp được anh. Kể từ giờ phút đó, anh Quân không chỉ là ân nhân, là cứu tinh mà còn là người chị nguyện gửi gắm cả cuộc đời.
_